Caùc vieäc aùc khoâng laøm, moãi naêm ñöôïc bình an.
Caùc vieäc thieän neân laøm, haèng naêm ñöôïc nhö yù

luanlydaoduc.vn

TỪ ĐÂU MÀ LỌT MẤT, TỪ THAM SÂN SI MẠN MÀ LỌT MẤT, CÓ NĂM LỖ THỦNG

TỪ ĐÂU MÀ LỌT MẤT, TỪ THAM

SÂN SI MẠN MÀ LỌT MẤT,

CÓ NĂM LỖ THỦNG

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Lậu tận Tỳ Kheo. Lậu là đại danh từ chỉ cho phiền não, ngày xưa hiện tại cũng không ngoại lệ, ngày xưa có một ví dụ, thí như ly trà này của chúng tôi, ly trà này đựng trà, đựng thức uống, nếu như phía dưới bị hư hỏng, thì quý vị đựng đồ gì nó đều chảy, đều bị chảy hết.

Phật nói tâm chúng ta cũng giống như cái ly đựng nước vậy, hiện tại có phiền não, phiền não chính là lỗ thủng, những công đức mà quý vị tu được đều lọt hết, đây thật là phiền não, công đức không giữ được.

Từ đâu mà lọt mất?

Từ tham sân si mạn nghi mà lọt mất, có năm lỗ thủng. Năm thứ này là năm lỗ thủng lớn, còn có lỗ thủng nhỏ nữa. Oán hận não nộ phiền là lỗ nhỏ, đựng một tí đồ cũng lọt hết. Ví dụ này của Phật thật là hay.

Vậy phải làm sao?

Chúng ta phải trám những lỗ thủng này lại. Công đức chúng ta tu được liền có thể bảo tồn. Cho nên lậu là đại danh từ phiền não. Phiền não căn bản là tham, sân, si, mạn, nghi. Tùy phiền não oán hận não nộ phiền.

Những thứ này là bình thường không thể có. Nhưng phiền não này đã sanh rễ trong tâm mình rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể phát tác. Lúc nó phát tác, quý vị phải có tâm cảnh giác cao độ, quý vị mới có thể ngăn ngừa. Cổ Đức thường khuyên răn chúng ta không sợ niệm khởi, chỉ sợ giác chậm.

Niệm là gì?

Chính là những phiền não này, nó khởi lên không sợ, quý vị phải giác ngộ cho nhanh.

Giác ngộ gì?

Chuyển nó trở lại. Người tu pháp môn Tịnh Độ thì dùng một câu Phật hiệu. Tham tâm khởi lên, lập tức liền phát giác, A Di Đà Phật liền thay thế cho nó. Làm cho những tâm tham không thể tiếp tục tăng trưởng, ý niệm này lập tức liền tiêu mất.

Sự việc không thuận tâm, tâm sân nhuế khởi lên, niệm này vừa mới khởi, niệm thứ hai liền Nam Mô A Di Đà Phật, đè lên tâm sân nhuế, đây gọi là thực sự tu hành. Người Niệm Phật như vậy là thật biết niệm. Quý vị xem niệm niệm đều dập phiền não xuống, dập lâu rồi tự nhiên liền không còn nữa.

Người không biết niệm Phật, trong miệng niệm Phật, trong tâm còn sanh phiền não, đó là không biết niệm, họ không dập xuống được, để cho phiền não phá hoại toàn bộ công phu niệm Phật của quý vị. Cho nên công phu niệm Phật không đắc lực. Đạo lý chính là đây vậy. Từ đó có thể biết, tu hành thực sự là phải đoạn phiền não trước, sau đó công phu tu hành liền đắc lực.

Dùng phương pháp gì để dập phiền não?

Vẫn là dùng biện pháp mà Đức Phật dạy cho chúng ta, biện pháp Phật dạy rất nhiều, tám vạn bốn ngàn tế hạnh, đó đều là phương pháp, trong vô lượng phương pháp đó thực sự mà nói, phương pháp thù thắng nhất, phương pháp đơn giản nhất, phương pháp thực dụng nhất, không gì bằng một câu danh hiệu.

Bất luận là phiền não gì khởi hiện hành, khởi tâm động niệm, phân biệt chấp trước, bất luận là sự việc gì, chỉ cần niệm vừa mới khởi, niệm thứ hai chính là A Di Đà Phật.

Điều này tốt, một mặt có thể đè bẹp được phiền não, mặt khác kết nối được với con đường của A Di Đà Phật, nhất hướng chuyên niệm, cầu sanh Tịnh Độ, sợi dây này đã kết nối được rồi. Đây là phương pháp tu học vô cùng thù thắng.

***