Caùc vieäc aùc khoâng laøm, moãi naêm ñöôïc bình an.
Caùc vieäc thieän neân laøm, haèng naêm ñöôïc nhö yù

luanlydaoduc.vn

NHỜ PHƯỚC BÁO CÓ ĐƯỢC TỪ VIỆC BỐ THÍ ĐÓ, TRONG TƯƠNG LAI HỌ SẼ ĐƯỢC HƯỞNG VÔ SỐ LỢI LẠC, NHIỀU KHÔNG THỂ NÀO KỂ XIẾT

NHỜ PHƯỚC BÁO CÓ ĐƯỢC TỪ VIỆC

BỐ THÍ ĐÓ, TRONG TƯƠNG LAI HỌ

SẼ ĐƯỢC HƯỞNG VÔ SỐ LỢI LẠC,

 NHIỀU KHÔNG THỂ NÀO KỂ XIẾT

Giảng giải: Hòa Thượng Tuyên Hóa
 

Bấy giờ, nếu các Quốc vương hoặc hàng quý tộc nọ bèn đích thân thu xếp sửa sang, tự đứng ra lo liệu việc sửa chữa, cúng dường, bố thí, thì các Quốc vương đó, cùng hàng Bà La Môn, Sát Lợi v.v... sẽ được trong ba kiếp làm thân Đế Thích, Thiên Chủ Cõi Trời Ba Mươi Ba, thọ hưởng sự vui sướng thù thắng, vi diệu.

Giả sử các vị Quốc vương đó không muốn riêng mình thọ hưởng phước lợi bố thí ấy, và nếu có thể đem phước lợi bố thí này hồi hướng cho pháp giới, mang tất cả công đức có được ấy mà hồi hướng cho tất cả chúng sanh trong toàn pháp giới, hồi tự hướng tha, thì các Đại Quốc vương đó, trong mười kiếp thường được làm vị Đại Phạm Thiên Vương, Thiên Chủ Cõi Trời Đại Phạm.

Lại nữa, này Địa Tạng! 

Nay Ta lại vì ông mà nói rõ hơn nữa. Giả sử trong đời vị lai, nếu có các Quốc vương cho đến hàng Bà La Môn v.v... gặp Tháp Miếu của Chư Phật thuở trước hoặc cả Kinh Điển, hình tượng bị hủy hoại, rách nát Chùa Chiền tiêu điều hoang phế, Tượng Phật loang lổ hư mục liền có thể phát tâm tu bổ lại.

Các Quốc vương đó, cùng hàng Bà La Môn hoặc tự mình lo liệu sửa sang, đích thân quán xuyến việc tu bổ, hoặc khuyến hóa người khác, thậm chí cả trăm ngàn người cùng bố thí để kết pháp duyên.

Nếu một mình người ấy làm không nổi, thì kêu gọi hàng ngàn hàng vạn người, tất cả cùng nhau chung sức góp phần tu sửa Tháp Miếu, cùng nhau gánh vác công việc trùng tu. Mọi người, mỗi người một ít, tất cả cùng nhau đóng góp, bố thí để kết pháp duyên.

Thì các vị Quốc vương đó, trong trăm ngàn đời thường được làm thân Chuyển Luân Vương. Ở ngôi vị Chuyển Luân Thánh Vương, nếu họ tiến tu thì sẽ được thành Phật, còn nếu không tu hành thêm nữa thì vẫn làm vị Chuyển Luân Thánh Vương.

Còn những người cùng chung làm việc bố thí đó, trong trăm ngàn đời thường được làm thân Tiểu Quốc vương, Vua của các nước nhỏ. Nếu lại có thể ở trước Tháp Miếu mà phát tâm hồi hướng, nguyện đem tất cả công đức mình tạo được hồi hướng cho pháp giới hoặc toàn thể chúng sanh, thì các Quốc vương cho đến những người đó, những người cùng làm việc bố thí, cùng kết pháp duyên thảy đều thành Phật Đạo, tất cả đều được thành Phật, bởi quả báo ấy là vô lượng vô biên.

Nhờ phước báo có được từ việc bố thí đó, trong tương lai họ sẽ được hưởng vô số lợi lạc, nhiều không thể nào kể xiết.

Lại nữa, này Địa Tạng! Trong đời vị lai, như có các vị Quốc vương cùng hàng Bà La Môn v.v... gặp những người già yếu, tật bệnh và kẻ phụ nữ sinh đẻ, nếu trong một niệm mà đầy đủ lòng đại từ, đem thuốc men, đồ ăn thức uống, mền chiếu... bố thí cho, khiến cho họ được an vui.

Thì phước lợi đó không thể nghĩ bàn, trong một trăm kiếp thường được làm Thiên Chủ Trời Tịnh Cư, trong hai trăm kiếp thường được làm Thiên Chủ cõi Lục Dục Thiên và rốt ráo sẽ được thành Phật, vĩnh viễn không còn đọa vào ác đạo, thậm chí trong trăm ngàn đời, tai không hề nghe đến tiếng khổ.

Lại nữa, này Địa Tạng! Trong đời vị lai, như có các vị Quốc vương cùng hàng Bà La Môn v.v... có thể làm những việc bố thí như thế, sẽ được vô lượng phước lành. Nếu lại có thể đem hồi hướng, thì không kể là nhiều hay ít, rốt ráo đều sẽ thành Phật.

Huống gì là những quả báo Thích, Phạm, Chuyển Luân. Vì thế, này Địa Tạng, ông nên khuyến hóa chúng sanh đều phải học theo như thế.

Lược giảng: Đức Phật Thích Ca Mâu Ni lại gọi: Lại nữa, này Địa Tạng! Bây giờ Ta lại vì ông mà giảng nói thêm. Này Địa Tạng Bồ Tát, trong đời vị lai, như có các vị Quốc vương cùng hàng Bà La Môn, những kẻ có thế lực nhất, gặp những người già yếu, tật bệnh, cùng kẻ phụ nữ sinh đẻ. Nếu trong một niệm mà đầy đủ lòng đại từ, đem thuốc men, đồ ăn thức uống, mền chiếu... Bố thí cho, làm cho họ được an vui...

Giả sử các Quốc vương hoặc hàng Bà La Môn có thế lực nhất ấy động mối từ tâm, chỉ trong một niệm có thể phát khởi một thứ lòng từ bi thật bao la rộng lớn, tràn trề, viên mãn, mà bố thí cho những người già cả cũng như các bệnh nhân và sản phụ đó một ít tiền bạc.

Hoặc tặng thuốc men, thực phẩm, chăn đệm mùng mền, khiến họ cảm thấy an vui vì được chăm sóc giữa lúc khổ sở khốn đốn nhất, thì phước lợi đó thật không thể nghĩ bàn, công đức phước lợi tạo được từ sự bố thí ấy thì rộng lớn đến nỗi không thể nào mường tượng ra được.

***