Caùc vieäc aùc khoâng laøm, moãi naêm ñöôïc bình an.
Caùc vieäc thieän neân laøm, haèng naêm ñöôïc nhö yù

luanlydaoduc.vn

VẬN MẠNG SUỐT ĐỜI CỦA MỖI NGƯỜI ĐÃ ĐỊNH SẴN

VẬN MẠNG SUỐT ĐỜI

CỦA MỖI NGƯỜI ĐÃ ĐỊNH SẴN

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Nói theo luật nhân quả, trong cuộc đời mỗi người chúng ta, nói thật ra, số mạng quý vị đã được định trước, chẳng có cách nào vượt khỏi vận mạng.

Vì thế, đại đa số con người khi đi xem tướng, quý vị thấy thầy tướng số đoán mạng rất chuẩn xác, người ta nói rành rọt quá khứ, hiện tại, vị lai chẳng sai chút nào, có thể thấy là đều đã được định sẵn.

Quý vị đọc Liễu Phàm Tứ Huấn, sách Liễu Phàm Tứ Huấn vô cùng hay, có thể khiến quý vị khai ngộ, mới hiểu vận mạng suốt đời của mỗi người đã định sẵn, một miếng ăn, một hớp uống, không gì chẳng được định trước.

Khổng Tiên Sinh đoán mạng cho Viên Liễu Phàm, mỗi năm ông Viên thu nhập bao nhiêu tiền, phê đoán Bát Tự rành rẽ, kết toán chi thu mỗi năm chẳng sai tí nào, chẳng nhiều hơn, chẳng ít hơn, trong mạng đã định sẵn rồi.

Trong mạng đã được định trước là có, sẽ luôn có. Trong mạng đã định sẵn không có, cầu cách nào Bát Tự còn gọi là Tứ Trụ hoặc Tử Bình, là một cách đoán vận mạng dựa trên Thiên can và Địa chi của năm, tháng, ngày, giờ sanh, đem phối hợp Ngũ hành âm dương tương sanh, tương khắc để luận đoán.

Quan niệm này đã có từ rất lâu đời, được bổ sung và hệ thống hóa bởi Lý Hư Trung vào đời Đường và Từ Tử Bình vào đời Ngũ Đại. Người có công hệ thống hóa cũng như bổ sung lý luận thấu đáo nhất là Từ Tử Bình nên môn này được gọi là Tử Bình Bát Tự từ đó cũng không được.

Vì thế, Viên Liễu Phàm tin vào vận mạng, vọng tưởng gì cũng chẳng cần nghĩ tới, vì sao?

Trong mạng đã định sẵn rồi, ta có muốn cũng chẳng được. Trong mạng là có thì ta chẳng muốn cũng không được luôn. Coi như xong, đơn giản là chẳng nghĩ tới nữa.

Tâm ông ta thanh tịnh, đắc định rồi, mà cũng đắc tam muội. Ông ta và Hòa Thượng Vân Cốc hai người ngồi xếp bằng trong thiền đường suốt ba ngày ba đêm, trong tâm chẳng dấy lên một vọng tưởng nào.

Hòa Thượng Vân Cốc thấy vậy bội phục vô cùng: Một người có công phu thiền định sâu như thế chẳng dễ có, ba ngày ba đêm ngồi trên bồ đoàn chẳng dấy lên một vọng tưởng nào. Do vậy, hết sức ca ngợi ông ta.

Ông ta mới cho biết: Mạng tôi đã được Khổng tiên sinh đoán sẵn rồi, hết thảy đều biết.

Ông ta nói: Tôi có suy tưởng cũng uổng công. Nên đơn giản là chẳng nghĩ tới nữa.

Nghe xong, Thiền Sư Vân Cốc cười ha hả: Tôi ngỡ ông là Thánh Nhân, nào ngờ vốn là phàm phu. 

Thánh Nhân là công phu thành tựu, còn ông ta là phàm phu, tin tưởng nhân quả, coi như chẳng cần nghĩ tới, có nghĩ tới cũng uổng công, suy tưởng đều là vọng tưởng, cớ gì chính mình phải chịu khổ?

Vì thế, chẳng nghĩ tới. Vì thế, ông ta chưa phải là định, mà là hiểu rõ nhân quả.

***